- Giới thiệu nội dung loạt bài viết về Mô hình SEM trên phần mềm AMOS
- Model fit và cách hiển thị nhanh giá trị của model fit ở góc màn hình
- Khái niệm biến tiềm ẩn
- Phân tích nhân tố khẳng định CFA
- Độ tin cậy của thang đo
- Tính hội tụ. Phân tích CFA đơn nhân tố
- Vẽ nhanh mô hình phân tích CFA từ pattern matrix
- Tính phân biệt
- Tính đơn nguyên (đơn chiều)
- Hiệu chỉnh mô hình CFA
- Đọc kết quả mô hình SEM
- Thực hành phân tích bài tập với mô hình SEM, ứng dụng làm luận văn cơ bản
- Kiểm định so sánh giá trị trung bình với SEM
- Phân tích đa nhóm, ứng dụng đánh giá tác động của biến điều tiết (Phần mềm AMOS)
- Đọc thêm: So sánh hệ số hồi quy giữa các nhóm khi phân tích đa nhóm trên AMOS
- Xử lý biến điều tiết dạng liên tục
- Bootstrap mô hình SEM trên phần mềm AMOS
- Tác động trực tiếp, gián tiếp và tổng hợp
- Biến trung gian và đánh giá vai trò của biến trung gian trong SEM bằng phần mềm AMOS
- Plug in Validity and Reliability Test (bản amos 24 trở lên)
- Đa cộng tuyến trong SEM
- Biến tiềm ẩn bậc cao
Việc sử dụng biến tiềm ẩn bậc cao ( thường là bậc 2 nhưng cũng có những bậc cao hơn nhứ 3,4,…. Tuy nhiên ít gặp hơn) có 2 lý do sau đây. Có những khi là tuỳ chọn nhưng có những khi là bắt buộc.
Xem lại về khái niệm Biến tiềm ẩn: https://vaxidi.com/khai-niem-bien-tiem-an
Nội dung chính (Nếu bạn chưa đăng nhập, nhiều nội dung có thể đã bị ẩn đi)
Trường hợp 1: Bắt buộc
Giả sử bạn nghiên cứu mô hình sau, trong đó các biến trong mô hình đều là biến tiềm ẩn.
Tuy nhiên các biến A,B,C lại có tương quan rất cao, thể hiện qua một trong số các biểu hiện sau
+ Hệ số tương quan cao (xem ở phân tích nhân tố khẳng đinh CFA)
+ Biến chỉ báo của chúng tải lên cùng 1 cột khi phân tích EFA
Khi này rõ ràng ta không thể để nguyên dạng ban đầu của mô hình khi đưa cả 3 biến A-B-C đồng thời làm biến độc lập trong mô hình vì sẽ gây hiện tượng đa cộng tuyến. Bạn cũng có thể thử kiểm tra hiện tượng đa cộng tuyến cho mô hình theo hướng dẫn ở đây: https://vaxidi.com/da-cong-tuyen-trong-sem
Như vậy ta sẽ cần đưa mô hình về dạng sau
Trên AMOS
Lưu ý rằng lúc này A-B-C có vai trò như hệ quả của biến tiềm ẩn bậc 2 X nên cần thêm vào các phần dư cho chúng. Đồng thời đặt ít nhất 1 trọng số hồi quy cho các biến chỉ báo bậc 1 cho X (tương tự khi biến chỉ báo là biến quan sát thôi mà)
Trên SPSS
Nếu bạn chỉ dùng hồi quy bội trên SPSS, lúc này bạn có thể tính biến đại diện cho X bằng trung bình cộng tất cả các biến chỉ báo (quan sát) của A-B-C. Tất nhiên nếu đã chạy EFA trước thì sẽ dùng những biến quan sát còn lại sau khi chạy EFA mà thôi
Xêm thêm: Xử lý biến tiềm ẩn bậc cao trên Smart PLS
Trường hợp 2: Bắt buộc
Đó là khi bạn kế thừa 1 mô hình người ta đã sử dụng biến tiềm ẩn bậc 2, lúc này thì mình cứ vẽ lại mô hình đúng như của nghiên cứu trước và kiểm tra nó thôi
Trường hợp 3: Tuỳ chọn
Khi mô hình có quá nhiều giả thuyết cồng kềnh, bạn có thể cân nhắc sử dụng những biến tiềm ẩn bậc cao đại diện cho những biến tiềm ẩn bậc 1 có cùng tính chất để giảm đi số lượng các mối quan hệ trong mô hình, và từ đó làm cho việc phân tích các mô hình SEM trở nên đơn giản hơn.
Chú ý rằng việc này nếu là tự bạn quyết định thì cần cân nhắc, có những lập luận để bảo vệ nó. Và tất nhiên còn 1 điều nữa là thông tin chứa đựng trong biến tiềm ẩn bậc cao là thông tin đã bị suy biến đáng kể. Ví dụ như 4 biến A-B-C-D đi về 4 hướng đông- tây- nam –bắc nhưng khi bạn lây biến X làm biến đại diện thì thấy X đứng yên, và rõ ràng nó chẳng thể hiện tính chất của biến nào trong số 4 biến mà nó đại diện
Dưới đây là hình ảnh minh hoạ
Từ mô hình gốc gồm 5*3= 15 giả thuyết
Với việc sử dụng 3 biến tiềm ẩn bậc 2 là X,Y,Z ta đã giảm xuống còn 3*2=6 giả thuyết
Quyết định việc dùng biến tiềm ẩn bậc cao để giảm số lượng giả thuyết
còn nữa ...